=Bi kịch
(Tragödie)
217.ĐI CÙNG ANH
Đi cùng anh – em sẽ
làm vợ anh
Ở nơi xa lạ và giữa
đêm trường
Trong con tim của
anh em tìm thấy
Ngôi nhà mẹ cha và
cả quê hương.
Nếu không đi thì
anh chết ở đây
Trong cô đơn, trong
nước mắt đắng cay
Em ở lại trong ngôi
nhà cha mẹ
Mà cô đơn như sống ở
xứ người.
Entflieh
mit mir und sey mein Weib
Entflieh mit mir
und sei mein Weib,
Und ruh an meinem
Herzen aus;
Fern in der Fremde
sei mein Herz
Dein Vaterland und
Vaterhaus.
Gehst du nicht mit,
so sterb ich hier
Und du bist einsam
und allein;
Und bleibst du auch
im Vaterhaus,
Wirst doch wie in
der Fremde sein.
218.GIỌT SƯƠNG LẠNH
ĐÊM XUÂN
Đây là
một bài hát dân gian thực sự mà tôi nghe trên sông Rhine
Giọt sương lạnh đêm
xuân
Rơi xuống hoa
chuông xanh
Làm chết bông hoa ấy.
Chàng trai yêu cô
gái
Không nói với mẹ
cha
Họ cùng nhau bỏ chạy.
Thế rồi nơi xứ lạ
Gặp bất hạnh đớn
đau
Họ đã chết ở đấy.
Es fiel
ein Reif in der Frühlingsnacht
Es fiel ein Reif in
der Frühlingsnacht,
Er fiel auf die
zarten Blaublümelein,
Sie sind verwelket,
verdorret.
Ein Jüngling hatte
ein Mädchen lieb,
Sie flohen heimlich
von Hause fort,
Es wußt’ weder
Vater noch Mutter.
Sie sind gewandert
hin und her,
Sie haben gehabt
weder Glück noch Stern,
Sie sind verdorben,
gestorben.
219.CÂY BỒ ĐỀ
Cây bồ đề cúi mình
trên ngôi mộ
Gió nhẹ nhàng và tiếng
hót của chim
Bên ngôi mộ, trên thảm
cỏ màu xanh
Có hai người yêu
nhau ngồi ở đó.
Cơn gió thổi nhẹ
nhàng và đáng sợ
Tiếng hót của chim
dịu ngọt, buồn thương
Hai người yêu nhau
chỉ biết lặng im
Rồi họ khóc – không
biết vì sao nữa.
Auf
ihrem Grab, da steht eine Linde
Auf ihrem Grab, da
steht eine Linde,
Drin pfeifen die
Vögel und Abendwinde,
Und drunter sitzt,
auf dem grünen Platz,
Der Müllersknecht
mit seinem Schatz.
Die Winde, die
wehen so lind und so schaurig,
Die Vögel, die
singen so süß und so traurig,
Die schwatzenden
Buhlen, die werden stumm,
Sie weinen und
wissen selbst nicht warum.
=(Kitty)
220.NGÀY ẤY TUYỆT VỜI
SAO
Ngày ấy tuyệt vời
sao
Tôi cám ơn số kiếp
Rượu ngon, Kitty đẹp
Con tim thật khát
khao.
Đôi môi nàng hôn
tôi
Say đắm và mãnh liệt
Mắt nâu nhìn háo hức
Đắm đuối đến dại
người.
Nhờ một chút tinh
ranh
Mà tôi thoát ra được
Tôi lấy mái tóc đẹp
Buộc lại cánh tay
nàng.
Den Tag
den hab ich so himmlisch verbracht
Den Tag den hab ich
so himmlisch verbracht,
Den Abend verbracht
ich so göttlich,
Der Wein war gut
und Kitty war schön,
Und das Herz war
unersättlich.
Die roten Lippen
die küßten so wild,
So stürmisch, so
sinneverwirrend;
Die braunen Augen
schauten mich an
So zärtlich, so
knisternd, so girrend.
Das hielt mich
umschlungen, und nur mit List
Konnt ich
entschlüpfen am Ende.
Ich hatte in ihrem
eigenen Haar
Ihr festgebunden
die Hände.
221.NGÀY HÔM QUA HẠNH
PHÚC ĐÃ HÔN TÔI
Ngày hôm qua hạnh
phúc đã hôn tôi
Hôm nay biến mất
không còn dấu vết
Có lẽ tình yêu thủy
chung đích thực
Trời không cho tôi
giữ được lâu ngày.
Rất nhiều cô chỉ vì
sự tò mò
Đã chìa những bàn
tay cho tôi nắm
Rồi ngã vào vòng
tay tôi âu yếm
Nhưng nhìn thấu tim
liền vội bỏ đi.
Một số ra đi lặng lẽ
mỉm cười
Còn số khác lại giật
mình hốt hoảng
Chỉ có Kitty là
khóc cay đắng
Vẻ ngậm ngùi trước
khi giã từ tôi.
Das
Glück, das gestern mich geküßt
Das Glück, das
gestern mich geküßt,
Ist heute schon
zerronnen,
Und treue Liebe hab
ich nie
Auf lange Zeit
gewonnen.
Die Neugier hat
wohl manches Weib
In meinen Arm
gezogen;
Hat sie mir mal ins
Herz geschaut,
Ist sie
davongeflogen.
Die eine lachte, eh
sie ging,
Die andre tät
erblassen;
Nur Kitty weinte
bitterlich,
Bevor sie mich
verlassen.
222.HẠNH PHÚC TRONG
MƠ
Khi hoa hồng nở thắm
Họa mi hót vang rừng
Khi đó em hôn anh
Và ôm anh âu yếm.
Thu bẻ từng chiếc
lá
Đuổi họa mi bay về
Và em cũng bay đi
Chỉ mình anh còn lại.
Những đêm dài tê
tái
Liệu em có quay về?
Hay chỉ còn an ủi
Với hạnh phúc trong
mơ?
Geträumtes
Glück
Als die junge Rose
blühte
Und die Nachtigall
gesungen,
Hast du mich
geherzt, geküsset,
Und mit
Zärtlichkeit umschlungen.
Nun der Herbst die
Ros entblättert
Und die Nachtigall
vertrieben,
Bist du auch davon
geflogen
Und ich bin allein
geblieben.
Lang und kalt sind
schon die Nächte -
Sag wie lange wirst
du säumen?
Soll ich immer mich
begnügen
Nur von altem Glück
zu träumen?
223.CHIẾC LÁ VÀNG
RUN RẨY
Chiếc lá vàng run rẩy
Ôi lá rụng lá rơi
Những gì ta yêu đấy
Sắp từ giã cõi đời.
Mặt trời chiếu trên
rừng
Đã không còn sáng
chói
Mùa hè đã qua gửi
Một nụ hôn cuối
cùng.
Anh muốn được khóc
lên
Từ cõi lòng tê tái
Bức tranh này như gợi
Giờ chia tay với
em.
Anh biết rằng số kiếp
Sắp kết liễu đời ta
Anh – mùa hè đã qua
Còn em – rừng đang
chết.
Das
gelbe Laub erzittert
Das gelbe Laub
erzittert,
Es fallen die
Blätter herab.
Ach! alles was hold
und lieblich
Verwelkt und sinkt
ins Grab!
Die Wipfel der
Bäume umflimmert
Ein schmerzlicher
Sonnenschein;
Das mögen die
letzten Küsse
Des scheidenden
Sommers seyn.
Mir ist als müßt’
ich weinen
Aus tiefstem
Herzensgrund –
Dies Bild erinnert
mich wieder
An unsre
Abschiedstund.
Ich mußte dich
verlassen
Und wußte du
stürbest bald.
Ich war der
scheidende Sommer,
Du warst der kranke
Wald.
224.ĐÔI MẮT TƯỞNG
ĐÃ QUÊN
Đôi mắt tưởng đã
quên
Từ những ngày xa vắng
Gặp lại vẫn say đắm
Bởi ánh nhìn dịu
dàng.
Hôn môi em lần nữa
Tôi như được hồi
sinh
Ban ngày tôi phát
điên
Đêm – hạnh phúc đầy
đủ.
Để ý xem trên cằm
Một hố sâu đang lớn
Thế mà năm hai tám
Mới chỉ chút con
con.
Augen,
die ich längst vergessen
Augen, die ich
längst vergessen,
Wollen wieder mich
verstricken,
Wieder bin ich wie
verzaubert
Von des Mädchens
sanften Blicken.
Ihre Lippen küssen
wieder
Mich in jene Zeit
zurücke,
Wo ich schwamm des
Tags in Torheit
Und des Nachts in
vollem Glücke.
Wär nur nicht die
tiefe Grube
In dem Kinn,
geliebtes Liebchen:
Anno
achtzehnhundertzwanzig
War dort nur ein
leises Grübchen.
225.THÓI KIÊU CĂNG
KHẲNG ĐỊNH
Thói kiêu căng khẳng
định
Em đã yêu anh rồi
Nhưng lý trí đính
chính
Đấy chỉ lòng tốt
thôi.
Mong muốn làm điều
tốt
Cho kẻ bị coi thường
Em làm cho người
khác
Hạnh phúc gấp hai lần.
Em xinh đẹp dễ
thương
Dịu dàng từng ánh mắt
Lời em như tiếng nhạc
Thơm ngát như hoa hồng.
Là sao từ trời xanh
Gửi lời chào thân
ái
Soi sáng con đường
anh
Xua buồn đau khổ ải.
Mir
redet ein die Eitelkeit
Mir redet ein die
Eitelkeit,
Dass du mich
heimlich liebest;
Doch kluegre
Einsicht fluestert mir,
Da; du nur Grossmut
uebest;
Dass du den Mann zu
wuerdgen strebst,
Den andre
unterschaetzen,
Da; du mir doppelt
guetig bist,
Weil andre mich
verletzen.
Du bist so hold, du
bist so schoen,
So troestlich ist
dein Kosen!
Die Worte klingen
wie Musik
Und duften wie die
Rosen.
Du bist mir wie ein
hoher Stern,
Der mich vom Himmel
gruesset,
Und meine
Erdennacht erhellt,
Und all mein Leid
versuesset.
226.ÁNH NẮNG BUỔI
HOÀNG HÔN ĐẸP VÔ CÙNG
Ánh nắng buổi hoàng
hôn đẹp vô cùng
Nhưng mắt em còn đẹp
hơn thế nữa
Ánh hoàng hôn và
ánh mắt rực lửa
Khơi dậy nỗi buồn
giữa trái tim anh.
Ánh hoàng hôn báo
hiệu ngày sắp đến
Là bóng đêm và những
vết thương lòng
Sắp tới đây giữa
con tim của anh
Và đôi mắt của em
là biển rộng.
Es
glänzt so schön die sinkende Sonne
Es glänzt so schön
die sinkende Sonne,
Doch schöner ist
deiner Augen Schein.
Das Abendrot und
deine Augen,
Sie strahlen mir
traurig ins Herz hinein.
Das Abendrot
bedeutet Scheiden
Und Herzensnacht
und Herzensweh.
Bald fließet
zwischen meinem Herzen
Und deinen Augen
die weite See.
227.EM VIẾT RẤT
CHÂN THÀNH
Em viết rất chân
thành
Trong bức thư vừa
nhận
Rằng em sẽ yêu anh
Cho đến ngày cuối tận.
Em làm tôi lo lắng
Chắc là đang buồn
đây
“Xa anh em buồn lắm
Hãy sang nước Anh
ngay”.
Er ist
so herzbeweglich
Er ist so
herzbeweglich,
Der Brief den sie
geschrieben:
Sie werde mich ewig
lieben,
Ewig, unendlich,
unsäglich.
Sie ennuyiere sich
täglich,
Ihr sei die Brust
beklommen -
»Du mußt
herüberkommen
Nach England, so
bald als möglich.«
=Những
khúc lãng mạn (Romanzen)
228.VỀ MỘT NGƯỜI PHỤ
NỮ
Họ yêu nhau chân
thành
Giang hồ với lưu
manh
Khi chàng thích đùa
cợt
Nàng chỉ biết cười
vang.
Ngày vui cũng qua
nhanh
Thế rồi đến một hôm
Chàng bị giam vào
ngục
Nàng bên cửa cười
vang.
Chàng nhắn tin cho
nàng:
“Em hãy đến với anh
Thiếu em, anh buồn
lắm!”
Nàng lắc đầu cười
vang.
Sáu giờ bị tử hình
Bảy giờ chàng được
chôn
Tám giờ nàng đã vội
Uống rượu và cười
vang.
Ein
Weib
Sie hatten sich
beide so herzlich lieb,
Spitzbübin war sie,
er war ein Dieb.
Wenn er
Schelmenstreiche machte,
Sie warf sich aufs
Bett und lachte.
Der Tag verging in
Freud und Lust,
Des Nachts lag sie
an seiner Brust.
Als man ins
Gefängnis ihn brachte,
Sie stand am
Fenster und lachte.
Er ließ ihr sagen:
O komm zu mir,
Ich sehne mich so
sehr nach dir,
Ich rufe nach dir,
ich schmachte -
Sie schüttelt' das
Haupt und lachte.
Um sechse des
Morgens ward er gehenkt,
Um sieben ward er
ins Grab gesenkt;
Sie aber schon um
achte
Trank roten Wein
und lachte.
229.TÂM HỒN
Trong tay cây đèn
nhỏ
Một nỗi sợ trong
lòng
Tâm hồn nhìn người
chồng
Của mình say sưa ngủ.
Nàng sung sướng đê
mê
Khi nhìn ra vẻ đẹp
Thiên thần đôi cánh
bạc
Tỉnh giấc, liền bay
đi.
Hai nghìn năm ăn
năn!
Lỗi lầm không thể
chuộc!
Thần tình yêu trừng
phạt
Bởi vì thấy trần
truồng.
_________
*Nội dung bài thơ dựa
theo câu chuyện “Thần tình yêu và tâm hồn” của Apuleius trong tiểu thuyết “Con
lừa vàng” nhưng ở khổ thơ cuối tác giả muốn nói đến gần 2000 năm (thời Heine là
1800 năm) luân lý của Thiên Chúa giáo đã thay thế bản năng con người của thời cổ
đại.
Psyche
In der Hand die
kleine Lampe,
In der Brust die
große Gluth,
Schleichet Psyche
zu dem Lager
Wo der holde
Schläfer ruht.
Sie erröthet und
sie zittert
Wie sie seine
Schönheit sieht –
Der enthüllte Gott
der Liebe,
Er erwacht und er
entflieht.
Achtzehnhundertjähr’ge
Buße!
Und die Aermste
stirbt beinah!
Psyche fastet und
kasteyt sich,
Weil sie Amorn
nackend sah.
230.THAY ĐỔI
Quay lại với mắt
xanh
Quay lại với tóc
vàng
Năm này tôi kết
thúc
Tình yêu với tóc
đen.
Tôi yêu nàng tóc
vàng
Vẻ ngoan đạo, dịu
dàng
Tay cầm bông hoa huệ
Em giống như nữ thần.
Thân hình em mong
manh
Thân xác bé, nhưng
hồn
Đầy Tình yêu, Hy vọng
Và tràn ngập Lòng
tin.
Em nói em không
rành
Tiếng Đức – tôi
không tin
Chẳng lẽ em không đọc
Thơ Klopstock tuyệt
trần?
___________
*Friedrich Gottlieb
Klopstock (1724 – 1803) – nhà thơ lớn của Đức.
Wechsel
Mit Brünetten hats
eine Ende!
Ich gerate dieses
Jahr
Wieder in die
blauen Augen,
Wieder in das
blonde Haar.
Die Blondine, die
ich liebe,
Ist so fromm, so
sanft, so mild!
In der Hand den
Liljenstengel,
Wäre sie ein
Heilgenbild.
Schlanke,
schwärmerische Glieder,
Wenig Fleisch, sehr
viel Gemüt;
Und für Liebe,
Hoffnung, Glaube
Ihre ganze Seele
glüht.
Sie behauptet, sie
verstünde
Gar kein Deutsch -
ich glaub es nicht.
Niemals hättest du
gelesen
Klopstocks
himmlisches Gedicht?
231.BỎ LẠI ANH
Ngày yêu đêm tối mịt
Mùa xuân yêu mùa
đông
Cuộc sống yêu cái
chết
Còn em, em yêu anh!
Em yêu anh… thì ôm
Cái bóng rất khủng
khiếp
Bông hoa đang héo
tàn
Hồn em rồi cũng chết.
Em hãy bỏ lại anh
Yêu con bướm tưng bừng
Đang đùa vui dưới nắng
Để bất hạnh cùng
anh.
Laß ab!
Der Tag ist in die
Nacht verliebt,
Der Frühling in den
Winter,
Das Leben verliebt
in den Tod –
Und du, du liebest
mich!
Du liebst mich –
schon erfassen dich
Die grauenhaften
Schatten,
All deine Blüthe
welkt,
Und deine Seele
verblutet.
Laß ab von mir, und
liebe nur
Die heiteren
Schmetterlinge,
Die da gaukeln im
Sonnenlicht’ –
Laß ab von mir und
dem Unglück.
232.PHÙ THỦY
“Chị hàng xóm của
tôi
Chị có biết điều
này
Phù thủy biến thành
vật
Để chuyên đi hại
người.
Mèo chị là vợ tôi
Tôi biết rõ điều
này
Qua mùi, qua ánh mắt
Âu yếm suốt cả ngày”.
Người hàng xóm liền
kêu:
“Mau, đi về nhà
ngay!”
“Gâu, gâu! – con
chó sủa
Con mèo kêu: “Meo,
meo!”
Die
Hexe
»Liebe Nachbarn,
mit Vergunst!
Eine Hex, durch
Zauberkunst,
Kann sich in ein
Tier verwandeln,
Um die Menschen zu
mißhandeln.
Eure Katz ist meine
Frau;
Ich erkenne sie
genau
Am Geruch, am Glanz
der Augen,
Spinnen, Schnurren,
Pfötchensaugen ...«
Der Nachbar und die
Nachbarin,
Sie riefen:
»Jürgen, nimm sie hin!«
Der Hofhund bellt:
»Wau! wau!«
Die Katze schreit:
»Miau!«
=(Zur
Ollea)
233.ĐI LANG THANG
Nếu đàn bà bỏ bạn,
thì hãy quên
Đừng tin tưởng gì ở
lòng chung thủy
Mà tốt nhất là hãy
lo gậy bị
Để lên đường, để cất
bước lang thang.
Bạn sẽ thấy một hồ
nước màu xanh
Những cây liễu cúi
mình bên hồ nước
Cho điều bất hạnh của
mình, hãy khóc
Một chút và sẽ thấy
nhẹ lòng hơn.
Khi bạn đứng trước
trùng điệp núi non
Bạn nấc lên, thấy
vô cùng ái ngại
Nhưng khi bạn đã đứng
trên đỉnh núi
Sẽ nghe ra tiếng
kêu của đại bàng.
Và bạn giống như đại
bàng ở đó
Bạn bắt đầu lại cuộc
sống của mình
Bạn tự do và sẽ cảm
thấy rằng
Mất mát vừa rồi là
không đáng kể.
Wandere!
Wenn dich ein Weib
verraten hat,
So liebe flink eine
Andre;
Noch besser wär es,
du ließest die Stadt -
Schnüre den Ranzen
und wandre!
Du findest bald
einen blauen See,
Umringt von
Trauerweiden;
Hier weinst du aus
dein kleines Weh
Und deine engen
Leiden.
Wenn du den steilen
Berg ersteigst,
Wirst du
beträchtlich ächzen;
Doch wenn du den
felsigen Gipfel erreichst,
Hörst du die Adler
krächzen.
Dort wirst du
selbst ein Adler fast,
Du bist wie
neugeboren,
Du fühlst dich
frei, du fühlst: du hast
Dort unten nicht
viel verloren.
QUYỂN ROMANZERO (Romanzero)
234.VUA DAVID
Vị bạo chúa mỉm cười
Biết rằng sau khi
chết
Quyền về tay người
khác
Mọi thứ sẽ đổi
thay.
Người cũng như con
ngựa
Có cơ hội là làm
Và nó sẽ giật phăng
Cái ách treo trên cổ.
Khi chết, vua David
Hỏi vua Solomon:
‘Con ơi, con nhớ
không
Vị tướng giỏi Gia-ốp?
Dũng cảm và gan góc
Nhưng hắn làm ta buồn
Đã từng rất nhiều
năm
Mà chưa trừng trị
được.
Con thông minh, đạo
đức
Tin tưởng vào thánh
thần
Điều này sẽ giúp
con
Trừng trị tay Gia-ốp”.
___________
*Gia-ốp (Joab) – vị
tướng của vua David trong Kinh Thánh.
König
David
Lächelnd scheidet
der Despot,
Denn er weiß, nach
seinem Tod’
Wechselt Willkür
nur die Hände,
Und die
Knechtschaft hat kein Ende.
Armes Volk! wie
Pferd’ und Farrn
Bleibt er
angeschirrt am Karrn,
Und der Nacken wird
gebrochen,
Der sich nicht
bequemt den Jochen.
Sterbend spricht zu
Salomo
König David: A
propos,
Daß ich Joab dir
empfehle,
Einen meiner
Generäle.
Dieser tapfre
General
Ist seit Jahren mir
fatal,
Doch ich wagte den
Verhaßten
Niemals ernstlich
anzutasten.
Du, mein Sohn, bist
fromm und klug,
Gottesfürchtig,
stark genug,
Und es wird dir
leicht gelingen,
Jenen Joab
umzubringen.
235.HỌ HÀNG ARSA
Con gái của nhà vua
Thường mỗi chiều rảo
bước
Xung quanh đài phun
nước
Nơi dòng nước rầm
rì.
Chàng nô lệ trẻ
măng
Cũng đến đài phun
nước
Gương mặt chàng tái
nhợt
Nhìn dòng nước thì
thầm.
Công chúa bước đến
gần
Hỏi thăm chàng trai
trẻ:
“Ngươi tên là gì vậy
Dòng tộc và quê
hương?”
Tôi là Ma-hô-mét
Quê ở Y-ê -men
Arsa là họ hàng
Của người yêu là chết”.
Der Asra
Täglich ging die
wunderschöne
Sultanstocher auf
und nieder
Um die Abendzeit am
Springbrunn,
Wo die weißen
Wasser plätschern.
Täglich stand der
junge Sklave
Um die Abendzeit am
Springbrunn,
Wo die weißen
Wasser plätschern;
Täglich ward er
bleich und bleicher.
Eines Abends trat
die Fürstin
Auf ihn zu mit
raschen Worten:
Deinen Namen will
ich wissen,
Deine Heimat, deine
Sippschaft!
Und der Sklave
sprach: Ich heiße
Mohamet, ich bin
aus Yemmen,
Und mein Stamm sind
jene Asra,
Welche sterben,
wenn sie lieben.
236.HẠNH PHÚC VÀ BẤT
HẠNH
Cô bé Hạnh phúc thì
luôn đỏng đảnh
Không khi nào một
chỗ chịu ngồi yên
Sửa mớ tóc trên
trán bạn vội vàng
Khẽ hôn bạn rồi bỏ
đi nhanh chóng.
Cô gái Bất hạnh,
trái lại, khiêm tốn
Ôm hôn bạn bằng
trái tim yêu thương
Và luôn miệng nói rằng
không vội vàng
Ngồi bên giường đan
áo len cho bạn.
Das
Glück ist eine leichte Dirne
Das Glück ist eine
leichte Dirne,
Und weilt nicht
gern am selben Ort;
Sie streicht das
Haar dir von der Stirne
Und küßt dich rasch
und flattert fort.
Frau Unglück hat im
Gegentheile
Dich liebefest an’s
Herz gedrückt;
Sie sagt, sie habe
keine Eile,
Setzt sich zu dir
an’s Bett und strickt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét