Thứ Bảy, 2 tháng 9, 2017

Thơ HEINRICH HEINE - Phần 2


Tập “Khúc đệm trữ tình” (Lyrisches Intermezzo)

12.TRONG THÁNG NĂM DỊU DÀNG

Trong tháng Năm dịu dàng
Khi cây cối nảy mầm
Giữa lòng tôi khi đó
Tình yêu bỗng trào dâng.

Trong tháng Năm dịu dàng
Chim cất tiếng hót vang
Với em tôi thổ lộ
Nỗi khao khát của mình.

Im wunderschönen Monat Mai

Im wunderschönen Monat Mai,
Als alle Knospen sprangen,
Da ist in meinem Herzen
Die Liebe aufgegangen.

Im wunderschönen Monat Mai,
Als alle Vögel sangen,
Da hab ich ihr gestanden
Mein Sehnen und Verlangen.

13.TỪ NƯỚC MẮT CỦA ANH

Từ nước mắt của anh
Sinh nhiều bông hoa đẹp
Và tiếng thổn thức lòng
Cho họa mi vui hót.

Nếu như em yêu anh
Anh tặng nhiều hoa đẹp.
Bên cửa sổ nhà em
Họa mi vui vẻ hót.

Aus meinen Tränen sprießen

Aus meinen Tränen sprießen
Viel blühende Blumen hervor,
Und meine Seufzer werden
Ein Nachtigallenchor.

Und wenn du mich lieb hast, Kindchen,
Schenk ich dir die Blumen all,
Und vor deinem Fenster soll klingen
Das Lied der Nachtigall.


14.HOA HỒNG HOA HUỆ

Hoa hồng, hoa huệ, bồ câu, mặt trời
Tôi từng yêu nhưng chỉ trong giây lát
Giờ quên hết, chỉ còn lại một người
Đằm thắm, dịu dàng, dịu êm, tinh khiết
Em là niềm vui, em là hạnh phúc
Hoa hồng, hoa huệ, bồ câu, mặt trời.

Die Rose, die Lilie, die Taube, die Sonne

Die Rose, die Lilie, die Taube, die Sonne,
Die liebt’ ich einst alle in Liebeswonne.
Ich lieb’ sie nicht mehr, ich liebe alleine
Die Kleine, die Feine, die Reine, die Eine;
Sie selber, aller Liebe Bronne,
Ist Rose und Lilie und Taube und Sonne.


15..KHI ANH NHÌN MẮT EM 

Khi anh nhìn mắt em
Nỗi buồn đau biến mất
Khi anh hôn môi em
Anh tin vào cực lạc.

Khi hôn em lên ngực
Anh ngỡ đấy thiên đường
Khi em nói: “Yêu anh”
Bỗng nhiên anh bật khóc.

Wenn ich in deine Augen seh

Wenn ich in deine Augen seh’,
So schwindet all mein Leid und Weh;
Doch wenn ich küsse deinen Mund,
So werd’ ich ganz und gar gesund.

Wenn ich mich lehn’ an deine Brust,
Kommt’s über mich wie Himmelslust;
Doch wenn du sprichst: ich liebe dich!
So muß ich weinen bitterlich.


16.GƯƠNG MẶT CỦA EM

Gương mặt của em dịu dàng đằm thắm
Trong giấc mơ anh vừa thấy hôm nào
Một vẻ đẹp như thiên thần tĩnh lặng
Nhưng dù sao vẻ tái nhợt xanh xao.

Chỉ đôi môi của em còn đỏ thắm
Sắp đến ngày thần chết ghé môi hôn
Ánh sáng thiên đàng rồi đây tắt ngấm
Trong đôi mắt hiền dịu của con chiên.

Dein Angesicht so lieb und schön

Dein Angesicht so lieb und schön,
Das hab’ ich jüngst im Traum gesehn;
Es ist so mild und engelgleich,
Und doch so bleich, so schmerzenbleich.

Und nur die Lippen, die sind roth;
Bald aber küßt sie bleich der Tod.
Erlöschen wird das Himmelslicht,
Das aus den frommen Augen bricht.


17.HÃY ĐỂ MÁ EM ÁP SÁT MÁ ANH

Hãy để má em áp sát má anh
Hai dòng lệ sẽ cùng nhau hòa nhập
Hãy để con tim đến với con tim
Để hai ngọn lửa tình yêu thành một.

Khi hai ngọn lửa tình yêu cháy rực
Dòng nước mắt chờ đợi sẽ trào dâng
Khi vòng tay anh ôm chặt lấy em
Anh chết lặng vì tình đang khao khát!

Lehn deine Wang an meine Wang

Lehn deine Wang an meine Wang,
Dann fließen die Tränen zusammen;
Und an mein Herz drück fest dein Herz,
Dann schlagen zusammen die Flammen!

Und wenn in die große Flamme fließt
Der Strom von unsern Tränen,
Und wenn dich mein Arm gewaltig umschließt -
Sterb ich vor Liebessehnen!


18.TÔI MUỐN DÌM HỒN TÔI

Tôi muốn giấu hồn tôi
Trong những cành hoa huệ
Để bài ca nức nở
Về người tôi mến yêu.

Bài hát này run rẩy
Giống như lần hôn môi
Mà em đã cho tôi
Trong phút giây êm ái.

Ich will meine Seele tauchen

Ich will meine Seele tauchen
In den Kelch der Lilie hinein;
Die Lilie soll klingend hauchen
Ein Lied von der Liebsten mein.

Das Lied soll schauern und beben,
Wie der Kuß von ihrem Mund’,
Den sie mir einst gegeben
In wunderbar süßer Stund’.


19.NHỮNG NGÔI SAO BẤT ĐỘNG

Những ngôi sao bất động
Lấp lánh từ trên cao
Ngàn năm nay vẫn sống
Nỗi đau của tình yêu.

Sao nói bằng ngôn ngữ
Phong phú, đẹp tuyệt vời
Nhưng các nhà ngôn ngữ
Không hiểu được điều này.

Chỉ có mình tôi thôi
Nhận ra và hiểu thấu
Gương mặt người yêu dấu
Là ngữ pháp cho tôi.

Es stehen unbeweglich

Es stehen unbeweglich
Die Sterne in der Höh,
Viel tausend Jahr, und schauen
Sich an mit Liebesweh.

Sie sprechen eine Sprache,
Die ist so reich, so schön;
Doch keiner der Philologen
Kann diese Sprache verstehn.

Ich aber hab sie gelernet,
Und ich vergesse sie nicht;
Mir diente als Grammatik
Der Herzallerliebsten Gesicht.


20.TRÊN ĐÔI CÁNH CỦA BÀI CA

Trên đôi cánh của bài ca, em ạ
Em hãy cùng anh nơi ấy ta về
Chốn sông Hằng dưới bầu trời êm ả
Sự diệu kỳ chắp cánh những ước mơ.

Ở nơi đó trong khu vườn màu đỏ
Những bông hoa dưới tia sáng diệu huyền
Và hoa sen dưới trăng vàng lặng lẽ
Đang u sầu vì thương nhớ về em.

Những bông hoa màu tím cười hồn nhiên
Đang ngắm nhìn những vì sao âu yếm
Những bông hồng kể cho nhau câu chuyện
Cổ tích mà thơm ngát những mùi hương.

Và anh sẽ đọc em nghe thơ tình
Giữa những tiếng thì thầm nghe đâu đó
Tựa như lời trong từng con sóng vỗ
Ở đôi bờ êm ả của sông thiêng.

Ở nơi đó anh và em sẽ nằm
Trên thảm cỏ dưới bóng hàng cây cọ
Ta thả hồn cho tình yêu và để
Giấc mơ hạnh phúc hai đứa sẽ thành.

Auf Flügeln des Gesanges

Auf Flügeln des Gesanges,
Herzliebchen, trag' ich dich fort,
Fort nach den Fluren des Ganges,
Dort weiß ich den schönsten Ort.

Dort liegt ein rotblühender Garten
Im stillen Mondenschein;
Die Lotosblumen erwarten
Ihr trautes Schwesterlein.

Die Veilchen kichern und kosen,
Und schaun nach den Sternen empor;
Heimlich erzählen die Rosen
Sich duftende Märchen ins Ohr.

Es hüpfen herbei und lauschen
Die frommen, klugen Gazell'n;
Und in der Ferne rauschen
Des heiligen Stromes Well'n.

Dort wollen wir niedersinken
Unter dem Palmenbaum,
Und Liebe und Ruhe trinken,
Und träumen seligen Traum.


21.HOA SEN

Bông hoa sen dè dặt
Trước mặt trời nóng bừng
Mái đầu hoa cúi thấp
Mơ màng đợi màn đêm.

Chỉ trăng là người tình
Đem ánh sáng của trăng
Thức hoa kia tỉnh dậy
Khoe vẻ đẹp của mình.  

Hoa nở bừng, sáng tỏ
Nhìn vào giữa trời đêm
Rồi thổn thức, nức nở
Khóc cho nỗi đau tình.

Die Lotusblume

Die Lotosblume ängstigt
Sich vor der Sonne Pracht,
Und mit gesenktem Haupte
Erwartet sie träumend die Nacht.

Der Mond, der ist ihr Buhle,
Er weckt sie mit seinem Licht,
Und ihm entschleiert sie freundlich
Ihr frommes Blumengesicht.

Sie blüht und glüht und leuchtet,
Und starret stumm in die Höh;
Sie duftet und weinet und zittert
Vor Liebe und Liebesweh.


22.TRÊN DÒNG NƯỚC SÔNG RANH

Trên dòng nước sông Ranh
Đang nghiêng mình soi bóng
Một ngôi nhà thờ lớn
Thần thánh và linh thiêng.

Nơi này có bức hình
Trên tấm da vàng óng
Hình ảnh trong tranh thánh
Vẫn soi sáng đời anh.

Có hoa và thiên thần
Xung quanh hình Đức Mẹ
Đôi môi, mắt, đôi má
Giống người tình của anh.

Im Rhein, im heiligen Strome

Im Rhein, im heiligen Strome,
Da spiegelt sich in den Well’n,
Mit seinem großen Dome,
Das große, heilige Cöln.

Im Dom da steht ein Bildniß,
Auf goldenem Leder gemalt;
In meines Lebens Wildniß
Hat’s freundlich hineingestrahlt.

Es schweben Blumen und Englein
Um unsre liebe Frau;
Die Augen, die Lippen, die Wänglein,
Die gleichen der Liebsten genau.


23.DÙ EM CHẲNG YÊU ANH

Dù em chẳng yêu anh
Anh chẳng quan tâm lắm
Chỉ nhìn gương mặt em
Vậy là anh sung sướng.

Dù em thù ghét anh
Miệng em dường nói vậy
Anh chịu đựng để đổi
Một nụ hôn chân tình.

Du liebst mich nicht

Du liebst mich nicht, du liebst mich nicht,
Das kümmert mich gar wenig;
Schau’ ich dir nur in’s Angesicht,
So bin ich froh wie’n König.

Du hassest, hassest mich sogar,
So spricht dein rothes Mündchen;
Reich’ mir es nur zum Küssen dar,
So tröst’ ich mich, mein Kindchen.


24.EM HÃY HÔN ANH ĐI, ĐỪNG THỀ THỐT

Em hãy hôn anh đi, đừng thề thốt
Anh không tin lời hứa hẹn đâu em!
Lời của em ngọt ngào, nhưng càng ngọt
Những nụ hôn em ban tặng cho anh
Chỉ nụ hôn cho anh niềm hạnh phúc
Còn lời như sương như khói trên cành.

Và bây giờ cứ thề thốt đi em
Những lời em bây giờ anh tin lắm!
Khi trên ngực của em anh cúi xuống
Anh say sưa, anh ngỡ đấy thiên đường
Và kéo dài mãi mãi – anh tin tưởng
Rằng còn hơn niềm say đắm của em.

O schwöre nicht und küsse nur

O schwöre nicht und küsse nur,
Ich glaube keinem Weiberschwur!
Dein Wort ist süß, doch süßer ist
Der Kuß, den ich dir abgeküßt;
Den hab’ ich, und dran glaub’ ich auch,
Das Wort ist eitel Dunst und Hauch.

O schwöre, Liebchen, immerfort,
Ich glaube dir auf’s bloße Wort!
An deinen Busen sink’ ich hin,
Und glaube, daß ich selig bin;
Ich glaube, Liebchen, ewiglich,
Und noch viel länger, liebst du mich.


25.TRONG TIM NÀY ĐÔI MẮT EM TUYỆT ĐẸP

Trong tim này đôi mắt em tuyệt đẹp
Đã cho tôi viết một bản Canzon
Và tôi viết những khổ thơ Terzin
Về cái miệng và đôi môi đỏ chót.

Đôi má của em như bông hoa đẹp
Cho tôi viết ra những khổ Xtăngxơ
Nhưng mà con tim của em hững hờ
Không cho tôi viết nốt bài Sonnet.

Auf meiner Herzliebsten Aeugelein

Auf meiner Herzliebsten Aeugelein
Mach’ ich die schönsten Canzonen.
Auf meiner Herzliebsten Mündchen klein
Mach’ ich die besten Terzinen.

Auf meiner Herzliebsten Wängelein
Mach’ ich die herrlichsten Stanzen.
Und wenn meine Liebste ein Herzchen hätt’,
So wollt’ ich drauf machen ein hübsches Sonett.


26.NGƯỜI ĐỜI NGU

Người đời ngu, có mắt cũng như mù
Và mỗi ngày lại càng thêm ngớ ngẩn
Họ nói rằng em người không đức hạnh
Họ nói rằng em cô bé lẳng lơ.

Người đời ngu, có mắt cũng như mù
Và mãi mãi không làm sao hiểu được
Tình yêu của em làm anh ngây ngất
Và nụ hôn cháy bỏng đến nhường kia.

Die Welt ist dumm, die Welt ist blind

Die Welt ist dumm, die Welt ist blind,
Wird täglich abgeschmackter!
Sie spricht von dir, mein schönes Kind:
Du hast keinen guten Charakter.

Die Welt ist dumm, die Welt ist blind,
Und dich wird sie immer verkennen;
Sie weiß nicht, wie süß deine Küsse sind,
Und wie sie beseligend brennen.


27.EM YÊU ƠI CÓ PHẢI

Em yêu ơi có phải
Em là một giấc mơ
Trong ngày hè oi ả
Sinh trong đầu nhà thơ?

Nhưng miệng xinh như thế
Và ánh mắt long lanh
Dễ thương như em bé
Nhà thơ chẳng tạo nên.

Chỉ quỉ, ma cà rồng
Rồng rắn và đủ loại
Những con vật khát máu
Thì nhà thơ tạo nên.

Còn gương mặt dịu dàng
Và ánh mắt láu lỉnh
Cả nụ cười thâm hiểm
Nhà thơ chẳng tạo nên.

Liebste, sollst mir heute sagen

Liebste, sollst mir heute sagen:
Bist du nicht ein Traumgebild’,
Wie’s in schwülen Sommertagen
Aus dem Hirn des Dichters quillt?

Aber nein, ein solches Mündchen,
Solcher Augen Zauberlicht,
Solch ein liebes, süßes Kindchen,
Das erschafft der Dichter nicht.

Basilisken und Vampyre,
Lindenwürm’ und Ungeheu’r,
Solche schlimme Fabelthiere,
Die erschafft des Dichters Feu'r.

Aber dich und deine Tücke,
Und dein süßes Angesicht,
Und die falschen, frommen Blicke –
Das erschafft der Dichter nicht.



28.SINH RA TỪ SÓNG BẠC

Sinh ra từ sóng bạc
Em tôi đẹp tuyệt vời
Nhưng em yêu người khác
Em làm dâu xứ người.

Con tim nhiều khổ đau
Chớ trách người phụ bạc
Hãy chịu đựng tủi nhục
Và tha thứ cho người.

Wie die Wellenschaumgeborene

Wie die Wellenschaumgeborene
Strahlt mein Lieb im Schönheitsglanz,
Denn sie ist das auserkorene
Bräutchen eines fremden Manns.

Herz, mein Herz, du vielgeduldiges,
Grolle nicht ob dem Verrat;
Trag es, trag es, und entschuldig es,
Was die holde Törin tat.


29.TÔI KHÔNG GIẬN

Tôi không giận, dù tim tôi tan nát
Tôi không buồn, dù mãi mãi mất em!
Em rạng ngời trong ánh sáng kim cương
Mà ánh sáng trong lòng em tối mịt.

Tôi biết rồi. Thấy em trong giấc mộng
Và thấy đêm nằm trong trái tim em
Tôi thấy con rắn cắn vào trái tim
Và tôi thấy em vô cùng bất hạnh.

Ich grolle nicht, und wenn das Herz auch bricht

Ich grolle nicht, und wenn das Herz auch bricht,
Ewig verlornes Lieb! ich grolle nicht.
Wie du auch strahlst in Diamantenpracht,
Es fällt kein Strahl in deines Herzens Nacht.

Das weiß ich längst. Ich sah dich ja im Traum,
und sah die Nacht in deines Herzens Raum,
Und sah die Schlang, die dir am Herzen frißt, -
Ich sah, mein Lieb, wie sehr du elend bist.


30.EM ĐAU KHỔ NHƯNG MÀ ANH KHÔNG KHÓC

Em đau khổ, nhưng mà anh không khóc
Hai chúng mình chịu bất hạnh thôi em!
Một khi con tim đớn đau còn đập
Hai chúng mình chịu bất hạnh thôi em!

Anh thấy vẻ nhạo báng từ miệng em
Vẻ coi thường cháy lên trong đôi mắt
Và niềm kiêu hãnh chất đầy trong ngực
Em vẫn là bất hạnh, giống như anh.

Một nỗi đau vẫn còn trên môi em
Từ đôi mắt sẽ tuôn trào dòng lệ
Một nỗi đau trong lòng đang ẩn giấu
Hai chúng mình chịu bất hạnh thôi em!

Ja, du bist elend, und ich grolle nicht

Ja, du bist elend, und ich grolle nicht; -
Mein Lieb, wir sollen beide elend sein!
Bis uns der Tod das kranke Herze bricht,
Mein Lieb, wir sollen beide elend sein!

Wohl seh ich Spott, der deinen Mund umschwebt,
Und seh dein Auge blitzen trotziglich,
Und seh den Stolz, der deinen Busen hebt, -
Und elend bist du doch, elend wie ich.

Unsichtbar zuckt auch Schmerz um deinen Mund,
Verborgne Träne trübt des Auges Schein,
Der stolze Busen hegt geheime Wund -
Mein Lieb, wir sollen beide elend sein.


31.TIẾNG SÁO, TIẾNG VĨ CẦM

Tiếng sáo, tiếng vĩ cầm
Và tiếng kèn ngân vang
Em của tôi nhảy múa
Trong ngày cưới của em.

Giữa tiếng sáo tiếng đàn
Và tiếng kèn ngân vang
Vẫn nghe tiếng nức nở
Tiếng khóc của thiên thần.

Das ist ein Flöten und Geigen

Das ist ein Flöten und Geigen,
Trompeten schmettern drein;
Da tanzt den Hochzeitreigen
Die Herzallerliebste mein.

Das ist ein Klingen und Dröhnen,
Von Pauken und Schalmein;
Dazwischen schluchzen und stöhnen
Die guten Engelein.


32.EM ĐÃ QUÊN THẬT RỒI

Em đã quên thật rồi, em quên hẳn
Rằng anh từng sở hữu trái tim em.
Không có gì cay đắng, ngọt ngào hơn
Trên đời bằng trái tim em bé bỏng.

Em đã quên tình yêu và đau đớn
Những thứ vẫn còn đè nặng tim anh.
Không biết tình hay đau khổ lớn hơn?
Chỉ biết rằng cả hai đều rất lớn.

So hast du ganz und gar vergessen

So hast du ganz und gar vergessen,
Daß ich so lang dein Herz besessen,
Dein Herzchen so süß und so falsch und so klein,
Es kann nirgend was süßres und falscheres sein.

So hast du die Lieb und das Leid vergessen,
Die das Herz mir täten zusammenpressen.
Ich weiß nicht, war Liebe größer als Leid?
Ich weiß nur, sie waren groß alle beid!


33.GIÁ NHƯ HOA BIẾT ĐƯỢC

Giá như hoa biết được
Nỗi đau trong tim này
Thì hoa kia đã khóc
Để chữa lành cho tôi.

Giá họa mi biết được
Giữa lòng tôi đau buồn
Thì lời ca hạnh phúc
Họa mi đã cất lên.

Giá ngôi sao trên trời
Biết rằng tôi đau khổ
Thì sao từ trên đó
Đã xuống an ủi tôi.

Hoa, chim, sao không biết
Chỉ có một người thôi
Người đàn bà tai ác
Đã xé nát tim này.

Und wüßten’s die Blumen, die kleinen

Und wüßten’s die Blumen, die kleinen,
Wie tief verwundet mein Herz,
Sie würden mit mir weinen,
Zu heilen meinen Schmerz.

Und wüßten’s die Nachtigallen,
Wie ich so traurig und krank,
Sie ließen fröhlich erschallen
Erquickenden Gesang.

Und wüßten sie mein Wehe,
Die goldnen Sternelein,
Sie kämen aus ihrer Höhe,
Und sprächen Trost mir ein.

Die alle können’s nicht wissen,
Nur Eine kennt meinen Schmerz;
Sie hat ja selbst zerrissen,
Zerrissen mir das Herz.


34.TẠI VÌ SAO

Tại vì sao bông hoa hồng tái nhợt
Em thân yêu, em có biết không em?
Tại vì sao hoa tím kia lại rót
Dòng lệ nhạt nhòa vào giữa trời đêm?

Tại vì sao nghe ai oán, u buồn
Chim họa mi hót trong bầu không khí?
Tại vì sao bông hoa vốn mùi hương
Lại như mùi cơ thể nằm trong mộ?

Tại vì sao mặt trời không lan tỏa
Trên ruộng đồng những tia nắng lung linh?
Tại vì sao mặt đất này cau có
Như khóc than, như chịu nỗi cực hình?

Tại vì sao đau đớn cõi lòng anh
Một nỗi buồn khôn tả đang vây lấy?
Tại vì sao, em có biết không em
Khi em bỏ anh mà đi như vậy?

Warum sind denn die Rosen so blaß

Warum sind denn die Rosen so blaß,
O sprich, mein Lieb, warum?
Warum sind denn im grünen Gras
Die blauen Veilchen so stumm?

Warum singt denn mit so kläglichem Laut
Die Lerche in der Luft?
Warum steigt denn aus dem Balsamkraut
Hervor ein Leichenduft?

Warum scheint denn die Sonn auf die Au
So kalt und verdrießlich herab?
Warum ist denn die Erde so grau
Und öde wie ein Grab?

Warum bin ich selbst so krank und so trüb,
Mein liebes Liebchen, sprich?
O sprich, mein herzallerliebstes Lieb,
Warum verließest du mich?

Variant:
Sao tái nhợt hoa hồng
Vì sao, em có biết?
Sao hoa tím lặng câm
Giữa nội đồng xanh biếc?

Sao tiếng sơn ca hót
Ai oán giữa không trung?
Tại vì sao mùi hương
Nghe như mùi xác chết?

Sao mặt trời âm u
Mặt trời không sưởi ấm?
Sao mặt đất màu xám
Hoang vắng như nấm mồ?

Và sao anh tăm tối?
Em hãy trả lời anh
Tại vì sao em hỡi
Sao em nỡ phụ tình?


35.HỌ NÓI VỚI EM NHIỀU

Họ nói với em nhiều
Về anh và ca cẩm
Nhưng họ nào nói đến
Anh khổ sở vì đâu.

Họ tinh quái ranh ma
Họ lắc đầu thương hại
Cho rằng anh xấu tệ
Và em tin người ta.

Tuy nhiên, điều tệ nhất
Họ không biết được đâu
Điều tệ, ngu ngốc nhất
Anh giấu giữa ngực này.

Sie haben dir viel erzählet

Sie haben dir viel erzählet,
Und haben viel geklagt;
Doch was meine Seele gequälet,
Das haben sie nicht gesagt.

Sie machten ein großes Wesen,
Und schüttelten kläglich das Haupt;
Sie nannten mich den Bösen,
Und du hast alles geglaubt.

Jedoch das Allerschlimmste,
Das haben sie nicht gewußt;
Das Schlimmste und das Dümmste,
Das trug ich geheim in der Brust.


36.KHI CÂY NỞ HOA VÀ CHIM HÓT VANG

Khi cây nở hoa và chim hót vang
Ánh mặt trời cũng tưng bừng hớn hở
Em hôn anh và đôi bàn tay nhỏ
Của em ghì anh vào giữa ngực mình.

Khi lá vàng rơi và quạ kêu vang
Ánh mặt trời cũng dường như cau có
Khi anh nói với em lời từ giã
Em khẽ cúi đầu lịch sự chào anh.

Die Linde blühte, die Nachtigall sang

Die Linde blühte, die Nachtigall sang,
Die Sonne lachte mit freundlicher Lust;
Da küßtest du mich, und dein Arm mich umschlang,
Da presstest du mich an die schwellende Brust.

Die Blätter fielen, der Rabe schrie hohl,
Die Sonne grüßte verdrossenen Blicks;
Da sagten wir frostig einander: »Lebwohl!«
Da knickstest du höflich den höflichsten Knicks.


37.ANH VÀ EM TỪNG SAY ĐẮM YÊU NHAU

Anh và em từng say đắm yêu nhau
Chịu đựng nhau mọi điều trong mọi thứ.
Ta thường chơi với nhau trò “chồng vợ”
Nhưng chẳng bao giờ đánh đập gì nhau
Ta thích những khi vui vẻ ồn ào
Rồi âu yếm ôm hôn nhau lặng lẽ.
Và cuối cùng vì thú vui con trẻ
Ta chơi trò đuổi bắt trốn tìm nhau
Đứa trốn vào đồng nội, đứa rừng sâu
Chẳng bao giờ còn tìm ra nhau nữa.

Wir haben viel füreinander gefühlt

Wir haben viel füreinander gefühlt,
Und dennoch uns gar vortrefflich vertragen.
Wir haben oft »Mann und Frau« gespielt,
Und dennoch uns nicht gerauft und geschlagen.
Wir haben zusammen gejauchzt und gescherzt,
Und zärtlich uns geküßt und geherzt.
Wir haben am Ende, aus kindischer Lust,
»Verstecken« gespielt in Wäldern und Gründen,
Und haben uns so zu verstecken gewußt,
Daß wir uns nimmermehr wiederfinden.


38.EM CHUNG THỦY VỚI TÔI THỜI GIAN

Em chung thủy với tôi thời gian dài
Giúp đỡ tôi mỗi khi tôi cần đến
Tôi cám ơn em đã an ủi tôi
Khi lo lắng hoặc trong cơn hoạn nạn.

Em cho tôi ăn, em cho tôi uống
Và đôi khi cho vay chút tiền nong
Lo quần áo của tôi luôn thẳng thớm
Lo giấy tờ khi tôi bước lên đường.

Em thân yêu! Cầu Chúa phù hộ em
Giữ gìn em trong những ngày nóng lạnh
Và cầu Chúa đừng bao giờ ban tặng
Cho em một người giống hệt như anh!

Du bliebest mir treu am längsten

Du bliebest mir treu am längsten,
Und hast dich für mich verwendet,
Und hast mir Trost gespendet
In meinen Nöten und Ängsten.

Du gabest mir Trank und Speise,
Und hast mir Geld geborget,
Und hast mich mit Wäsche versorget,
Und mit dem Paß für die Reise.

Mein Liebchen! daß Gott dich behüte,
Noch lange, vor Hitz und vor Kälte,
Und daß er dir nimmer vergelte
Die mir erwiesene Güte!


39.MẶT ĐẤT ĐÃ TỪNG KEO KIỆT QUÁ LÂU

Mặt đất đã từng keo kiệt quá lâu
Tháng Năm về, đất trở nên hào phóng
Tất cả cười vui, nhìn ngày sắp đến
Nhưng mà tôi cần đến tháng Năm đâu.

Hoa nở rộ và tiếng chuông ngân vang
Chim chuyện trò như trong chuyện ngụ ngôn
Nhưng mà tôi không còn thích trò chuyện
Tôi nhìn đâu cũng chỉ thấy đau buồn.

Tôi đã không còn cần đến mùa xuân
Những gì tôi yêu đã thành quá khứ
Từ này tôi phải gọi người yêu dấu
Người từng yêu là một Quí phu nhân.

Die Erde war so lange geizig

Die Erde war so lange geizig,
Da kam der Mai, und sie ward spendabel,
Und alles lacht, und jauchzt, und freut sich,
Ich aber bin nicht zu lachen kapabel.

Die Blumen sprießen, die Glöcklein schallen,
Die Vögel sprechen wie in der Fabel;
Mir aber will das Gespräch nicht gefallen,
Ich finde alles miserabel.

Das Menschenvolk mich ennuyieret,
Sogar der Freund, der sonst passabel; -
Das kömmt, weil man Madame titulieret
Mein süßes Liebchen, so süß und aimabel.


40.TÔI ĐÃ QUÁ LÂU DO DỰ

Tôi đã quá lâu, quá lâu do dự
Khi lang thang mê mải ở xứ người
Người yêu tôi chờ đợi thời gian dài
Rồi tự tay may cho mình áo cưới
Và chấp nhận kết hôn cùng chàng rể
Là kẻ ngu nhất trong đám người ngu.

Người yêu của tôi xinh đẹp hiền từ
Hình bóng em êm đềm trong ý nghĩ
Hoa tím trong mắt, hoa hồng trên má
Theo tháng năm hoa vẫn nở rạng ngời
Người như thế mà tôi đành từ bỏ
Đấy là điều ngu nhất của đời tôi.

Und als ich so lange, so lange gesäumt

Und als ich so lange, so lange gesäumt,
In fremden Landen geschwärmt und geträumt;
Da ward meiner Liebsten zu lang die Zeit,
Und sie nähete sich ein Hochzeitskleid,
Und hat mit zärtlichen Armen umschlungen,
Als Bräutgam, den dümmsten der dummen Jungen.

Mein Liebchen ist so schön und mild,
Noch schwebt mir vor ihr süßes Bild;
Die Veilchenaugen, die Rosenwänglein,
Die glühen und blühen, jahraus, jahrein.
Daß ich von solchem Lieb konnt weichen,
War der dümmste von meinen dummen Streichen.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét